Tình yêu nào cũng bắt đầu bằng nỗi nhớ, nhẹ nhàng và đằm thắm…
Tình yêu nào cũng bắt đầu bằng một ánh mắt sâu thăm thẳm, nhẹ nhàng nhìn nhau rồi lặng lẽ quay đi.
Tình yêu nào cũng bắt đầu bằng sự đơn sơ, giản dị, mộc mạc.
Có lẽ bởi vậy, khi đã thành xưa cũ, tình yêu vẫn là một thứ gì đó khiến người ta cứ khắc khoải đến… hao gầy
Mưa thì ướt những vần thơ đã cũ
Em viết vội gửi mình vào nỗi nhớ không tên
Từ rất lâu em chọn ngày xa thẳm
Cố quên nắng, quên mưa nhưng khắc khoải đến hao gầy
Mưa ngày nào ướt mái tóc em xanh
Lẻ bước chân mình lạc nhau trong gió
Con đường quen vẫn nhỏ
Nhưng ngược chiều nên cứ mãi chẳng gặp nhau
Em gọi mãi trong mưa tên anh bằng nỗi nhớ
Hẹn sang thu mà mãi vẫn đương hè
Hoa tím ướt, em hong vần thơ cũ
Gọi đến mỏi mòn
Em trốn mình vào ký ức không tên