Hà nội chợt mưa
Và anh làm em chợt khóc
Những ngày tháng bảy mênh mang
Mây cuốn vào nhau xám một màu mênh mang như nỗi nhớ
Hà nội chợt mưa
Và con đường em đi chợt dài thêm trong những chênh vênh
Từng giọt ngắn dài nặng vai em bé nhỏ
Từng nỗi chênh chao em rao bán cả duyên mình

Chợ tháng ngâu
Người đàn bà ngược xuôi tất tả
Gánh gánh gồng gồng, buôn buôn bán bán
Món hàng dang dở khuyến mãi nỗi đa đoan
Chợ chiều vắng hắt hiu
Cứ tưởng gặp anh người khách hời mua đắt
Em dốc hết vốn lời dành dụm tuổi đôi mươi
Cược thêm một lần vào anh…
Giữa chợ tình đầy con buôn sắc sảo
Mặt đất
Ướt mèm
Bụi mưa ướt mặt
Em quảy gánh quay về
Lại ngậm ngùi gom vốn đợi phiên sau.